Có một thời gian dài, mình sống với những niềm tin cũ kỹ về tình yêu - rằng một lần bị phản bội là kết thúc, rằng yêu là phải cuồng nhiệt đến mức quặn đau, rằng con gái không được tỏ tình trước, không được thể hiện mình thích người ta điên lên, kẻo mất giá, và rằng tình yêu chân thật là chỉ có một người duy nhất trong đời. Nhưng rồi mình vỡ ra từng chút một. Không phải vì mình "dễ dãi" hơn, mà vì mình đã trải qua, đã đau, đã sai, đã học và đang dần hiểu hơn. Tình yêu không phải lúc nào cũng là những điều lãng mạn màu hồng như trong phim, cũng không cần phải đầy kịch tính như một bản drama vừa đáng buồn vừa đáng cười. Tình yêu thật sự, đôi khi là khi mình dám đối diện với chính mình, dám đặt câu hỏi về những điều mình đã từng tin là chắc không thể đổi dời. Mình đã từng nghĩ rằng nếu người yêu phản bội, dù chỉ một lần, thì mình sẽ rời đi ngay lập tức. Không khoan nhượng, không tha thứ. 🌱Nhưng rồi mình nhận ra, đằng sau chuyện ngoại tình không chỉ có sự phản bội, mà còn có những điều chưa từng được nói ra, những tổn thương, những thiếu hụt mà cả hai đã không biết cách chia sẻ với nhau một cách lành mạnh. Ngoại tình, thật ra chỉ là kết quả của một thời gian dài những khúc mắc không được tháo gỡ, những vấn đề không được giải quyết, những tâm sự không được lắng nghe. Mình từng tin rằng yêu là phải cuồn cuộn - cuồn cuộn yêu và cuồn cuộn đau khổ, rằng "yêu là chết ở trong lòng một ít." Nghĩa là nếu không có những nỗi buồn day dứt, những khổ đau quặn thắt, thì có lẽ đó chưa phải là tình yêu thực sự. Nghĩa là yêu là sự hi sinh, là mất mát, là đau thương. 🌱Giờ mới hiểu, yêu không nhất thiết phải là những cảm xúc cuồn cuộn, không cần phải mất đi chính mình. Yêu có thể là sự tự do, là cảm giác an toàn và bình yên khi ở bên nhau. Mình đã từng nghĩ rằng cả đời mình sẽ chỉ yêu một người, cưới người đó và cùng nhau đi đến cuối con đường. Tình yêu thuần khiết, duy nhất, thủy chung và không thể thay thế - như bố mẹ mình từng là tình đầu và cũng là tình cuối của nhau. 🌱Nhưng cuộc sống không vận hành theo những giấc mơ lãng mạn đó. Nhân duyên mỗi người mỗi khác, và mình cuối cùng cũng chấp nhận rằng có lẽ nhân duyên của mình gửi đến cho mình nhiều người yêu để học rốt ráo những bài học về tình yêu. Có những mối quan hệ đến rồi đi, có những người mình từng tin là mãi mãi nhưng cuối cùng lại chỉ là một đoạn đường ngắn. Sau cùng, lấy người ta yêu hay lấy người yêu ta không phải là câu trả lời - mà là ta đã trưởng thành như thế nào sau từng mối quan hệ, đến gần hơn với tình yêu chân thực, vô điều kiện ra sao với người kia và với cả những người khác nữa. Mình cũng từng nghĩ rằng là con gái, mình sẽ không bao giờ tỏ tình trước, không bao giờ chủ động thể hiện tình cảm, vì sợ mất giá, sợ người ta xem thường mình, sợ mình trông không đủ nữ tính, không đủ bí ẩn, không đủ hấp dẫn. 🌱Nhưng rồi mình nhận ra, yêu đâu phải là một cuộc chơi cân đo đong đếm xem ai theo đuổi ai, ai có giá hơn ai. Nếu mình thích một ai đó, tại sao lại không thể nói ra? Nếu mình muốn một điều gì đó, tại sao phải kìm nén chỉ để giữ lấy một hình ảnh mà xã hội áp đặt? Nếu mình sợ bày tỏ con người chân thật của mình, làm sao có thể đòi hỏi ai đó sẽ yêu mình như con người chân thật của chính mình? Hóa ra, khi mình dám chủ động, dám thể hiện cảm xúc của mình, mình không mất đi điều gì cả – ngược lại, mình còn thấy bản thân mạnh mẽ và tự do hơn, và thực sự thu hút được người trân trọng con người thật của mình. Ừ có thể rất xấu hổ, ừ có thể rất mong manh - nhưng mình lại thấy chính sự xấu hổ, mong manh, bẽn lẽn đó lại hết sức đáng yêu và không thể chối từ! Mình bắt đầu thường xuyên thể hiện tình cảm bằng cử chỉ, lời nói với chồng nhiều hơn, thường xuyên chủ động nói yêu, chủ động ôm, hôn và cảm thấy rất vui. Và giờ thì ông chồng cũng bắt đầu “học theo” (đấy là chủ động thể hiện tình cảm nhiều hơn). :) Thi thoảng cũng vẫn xấu hổ đấy, mà kệ, vẫn vui. 🙂 Có lúc mình cũng nghĩ rằng mình sẽ không yêu ai nữa. Rằng không ai đáng tin, rằng sẽ chẳng ai yêu mình một cách vô điều kiện như bố mẹ đã từng. Người mình từng yêu bằng cả trái tim, là nguồn hạnh phúc của mình, rồi đến lúc cũng trở thành nguồn khổ đau và dằn vặt. Nhưng rồi mình nhận ra, tình yêu không chỉ có một khuôn mẫu duy nhất. Mỗi người yêu, mỗi mối quan hệ là một hành trình khác dạy mình những bài học khác nhau về chính mình và về yêu thương. Yêu có thể là sự lựa chọn có ý thức, là sự trưởng thành, là việc cả hai cùng nỗ lực hướng về nhau và học cách yêu thương nhau tốt hơn mỗi ngày. Mình từng sai, rất nhiều. Nhưng nhờ những lần sai đó, mình hiểu hơn về chính mình, về tình yêu, về cách một mối quan hệ thực sự vận hành. Và có lẽ, hành trình của mình vẫn chưa dừng lại – sẽ còn những điều mình chưa hiểu hết, còn những niềm tin cần điều chỉnh. Nhưng ít nhất, mình đã không còn sợ sai nữa. Khi một người thay đổi, lập tức cục diện của mối quan hệ thay đổi - rất nhiều khách hàng của mình nói rằng họ yêu theo cách trước đây họ chưa từng biết, và cảm nhận những sự chuyển hóa tự thân dần lan tỏa thành những thay đổi sâu sắc trong mối quan hệ, từng ngày. Mình không còn mơ về một mối tình "trăm năm không đổi", mà chỉ mong có thể đồng hành cùng một người, mà mỗi sáng thức dậy vẫn chọn nhau, mỗi ngày lại cam kết lại với lựa chọn của mình. Dù có những ngày chán nhau muốn xỉu, dù đôi lúc cãi nhau đến mức chẳng ai muốn xuống thang trước, dù cuộc sống có lúc xô mình vào những thử thách tưởng như không gượng dậy nổi. Mình cũng nhận ra, mình không cần phải là phiên bản hoàn hảo mới xứng đáng được yêu. Mình có thể là cô gái hay nhõng nhẽo, đôi khi vô lý, đôi khi mâu thuẫn, đôi khi sợ hãi. Và tình yêu đúng nghĩa là khi người ta vẫn thương cả những điều đó, và mình cũng học cách dịu dàng với chính mình. Nên nếu bạn cũng đang trên hành trình ấy - hành trình tìm cách hiểu mình, chữa lành, học yêu và học thương một người khác một cách trọn vẹn, mình muốn nói với bạn rằng: bạn không cô đơn. Mỗi người trong chúng ta đều đang tập lớn lên trong tình yêu, đều đang loay hoay học làm người tử tế hơn trong một mối quan hệ. Và nếu bạn thấy mình cần một ai đó đồng hành, lắng nghe, cùng tháo gỡ những mắc kẹt trong lòng và trong mối quan hệ của bạn, thì chương trình Thriving Relationship Coaching của mình sẽ có thể giúp bạn. Một không gian an toàn, dịu dàng và không phán xét, nơi bạn có thể nói hết những gì đè nặng trong trái tim để hiểu mình hơn, nhẹ nhõm hơn và học cách kết nối lại với người mình thương. Chỉ cần nhắn “mối quan hệ” cho mình, mình sẽ gửi thêm thông tin để bạn xem có thực sự phù hợp không. Dù bạn chọn đồng hành cùng mình hay không, mình vẫn mong bạn sẽ tìm được cách thương mình và thương người khác một cách lành mạnh hơn, ấm áp hơn, nhẹ nhàng hơn. Vì ai trong chúng ta cũng xứng đáng với điều đó. with lots of love <3 Thủy Nguyễn - Certified Thriving Relationship Coach - Chuyên gia khai vấn về Tình cảm - Mối quan hệ được chứng nhận Truy cập các tài nguyên Miễn phí khác:
|
Đăng ký email để nhận những thông tin sớm nhất và ưu đãi "exclussive" dành cho Subscribers, nghe những câu chuyện, bài học riêng tư, những chiêm nghiệm cá nhân về true love của mình trong hơn 15 năm qua và trong cuộc sống hiện tại, giúp bạn nuôi dưỡng tình yêu và những mối quan hệ khỏe mạnh, lâu bền.
Thật ra các cụ ngày xưa dạy rất hay, mà ít ai biết nó có cơ sở khoa học đàng hoàng “Sợ vợ” không phải có gì đáng xấu hổ, mà thực ra rất thông minh. Khoa học có những nghiên cứu hẳn hoi ủng hộ điều này. Cứ nhắc đến cụm từ “sợ vợ” là các ông nhăn mặt, phản ứng như thể bị chọc vào lòng tự trọng, vào oai nghi của đàn ông vậy. Thực chất, biết nể vợ, nghe vợ, chiều vợ đúng lúc lại là "bí kíp" không những ấm êm cửa nhà mà còn giúp các ông sống khỏe sống thọ. ❓❓❓Vì sao đàn ông ngại bị nói là “sợ vợ”?...
Nếu bạn bước vào mối quan hệ với rất nhiều hi vọng, tình yêu, nhưng rồi cảm thấy thất vọng và chán nản dần vì hình như tình yêu đang dần “bốc hơi” đâu mất Nếu bạn luôn cảm thấy mình đã cố gắng rất nhiều nhưng vẫn không đủ với người kia, trong mắt họ mình vẫn không đủ tốt, vẫn đầy khiếm khuyết. Nếu bạn không tin mình xứng đáng được yêu thương trọn vẹn, bạn bắt đầu nghi ngờ rằng chính mình đầy khiếm khuyết và sai lầm. Nếu bạn luôn có cảm giác mình không được yêu thực sự, và những gì chồng, bạn...
𝑴𝒐̣̂𝒕 𝒕𝒓𝒐𝒏𝒈 𝒏𝒉𝒖̛̃𝒏𝒈 đ𝒊𝒆̂̀𝒖 𝒉𝒐̂́𝒊 𝒕𝒊𝒆̂́𝒄 𝒏𝒉𝒂̂́𝒕 𝒎𝒂̀ 𝒄𝒂́𝒄 𝒄𝒂̣̆𝒑 đ𝒐̂𝒊 𝒃𝒂̀𝒚 𝒕𝒐̉ 𝒌𝒉𝒊 đ𝒆̂́𝒏 𝒗𝒐̛́𝒊 𝒄𝒐𝒂𝒄𝒉𝒊𝒏𝒈 đ𝒐́ 𝒍𝒂̀ - 𝒉𝒐̣ 𝒖̛𝒐̛́𝒄 𝒈𝒊̀ đ𝒂̃ 𝒕𝒊̀𝒎 đ𝒆̂́𝒏 𝒔𝒖̛̣ 𝒕𝒓𝒐̛̣ 𝒈𝒊𝒖́𝒑 𝒔𝒐̛́𝒎 𝒉𝒐̛𝒏! Khi vẫn còn có “cảm giác” là mọi chuyện chưa quá tệ, hoặc mình vẫn có thể tự cố gắng một mình, nhiều người lựa chọn việc tự vật lộn và chưa dám đầu tư cho coaching. Nhưng sự thật là, khi bạn càng cố gắng vật lộn một mình, nhiều người nhận thấy mình cứ rơi vào cùng một vấn đề lặp đi lặp lại, rơi vào cùng một vòng xoáy tranh...