Chừng nào mỗi người còn chạy theo sắc đẹp và tiêu chuẩn bên ngoài, chừng đó còn nhiều những em Ngân ZuBu dưới những hình thức khác Mình không biết Ngân 98 là ai, cho đến khi tin tức về ẻm bị bắt vì sản xuất, buôn bán hàng giả (mĩ phẩn, thực phẩm chức năng...) tràn ngập mạng xã hội. Ngân có cả một đế chế bán hàng, mang về doanh thu hàng trăm tỉ đồng. Điều đau xót hơn cả, là sản phẩm của Ngân bán cho hàng ngàn phụ nữ Việt Nam lại có chứa sibutramin và phenolphthalein – hai chất nguy hiểm bị cấm do có thể gây rối loạn tim mạch, huyết áp và nguy cơ ung thư. Cư dân mạng phẫn nộ vì Ngân làm giàu từ nỗi đau, sự tự ti của chị em khao khát mình xinh đẹp hơn theo tiêu chuẩn của xã hội và những lời quảng cáo của Ngân. (Nhân nói đến Ngân cũng nhắc luôn đến Hoàng Hường - một đế chế khác với 18 công ty khác nhau để trốn thuế - cũng giàu lên từ kinh doanh thực phẩm chức năng, làm đẹp, giảm cân) Mình vừa tức giận, vừa xót thương. Giận vì cùng là phụ nữ, mà những "doanh nhân" như Ngân, Hường lợi dụng sự tự ti, áp lực phải đẹp, phải hoàn hảo của chị em để trục lợi, kiếm tiền, bất kể những hậu quả khi sử dụng những sản phẩm kém chất lượng đó là gì. Xót thương vì các chị em đang tin theo những lời quảng cáo của Ngân, Hường, và vì chính Ngân và Hường là nạn nhân của hệ thống tiêu chuẩn độc hại về vẻ đẹp dành cho phụ nữ. Khách hàng - nạn nhân của tiêu chuẩn cái đẹp này có thể là bất cứ ai xung quanh mình - hay thậm chí là chính mình. Một em gái cố trang điểm thật đậm. Một cô bé tự ti về làn da ngăm đen, chiếc mũi hơi tẹt, chiều cao có hạn, hay đôi mắt sụp mí. Một chị trung niên hoảng hốt khi thấy vết chân chim nơi đuôi mắt. Một người mẹ sau sinh thất vọng nhìn số cân và cái bụng mỡ của mình. Lên mạng xã hội, đọc báo... thấy nào những mĩ nhân da trắng bóc, mặt láng mịn, nuột nà, ngực to, mông nở, eo thon... Đàn ông thì thích. Phụ nữ thèm muốn, ghen tị. Rồi quay về tự ti về nhan sắc bản thân, càng cố tìm cách nào đó để "khắc phục khuyết điểm", lấy lại vóc dáng, lấy lại tự tin... Mình thật ra không ngăn cấm chị em làm đẹp - mình cũng là phụ nữ, cũng thích mình đẹp xinh. Nhưng điều quan trọng là, tâm thế của bạn là gì - khi làm đẹp bằng bất kì cách nào. Bạn thật sự đang cảm thấy điều gì bên trong trái tim mình - khi làm vậy? Khi thoa kem dưỡng da, bạn có cảm thấy sung sướng và hạnh phúc, cảm thấy yêu thương và chăm chút cho cơ thể mình? Khi trang điểm, bạn có thấy vui và nhẹ nhõm vì thấy mình thật xinh - hay bạn thấy mình phải cố che thật nhiều những khuyết điểm, và vẫn lo sợ nếu người khác phát hiện ra những khuyết điểm đó? Khi tập luyện, ăn kiêng, bạn có làm vì bạn hạnh phúc, vì bạn thấy khỏe hơn? Hay bạn thấy căng thẳng, tự ti và sợ không được chấp nhận, không được yêu thương? Những năm 20-25 tuổi, mình vẫn dành thời gian trang điểm mọi lúc trước khi bước ra đường. Giờ đây, hầu như không còn trang điểm nữa, mĩ phẩm cũng tối giản đến còn 3 bước, mà nhiều hôm vẫn lười bỏ qua, nhưng ai gặp cũng đều khen mình trẻ hơn tuổi (trộm vía). Bắt đầu từ khi tới Làng Mai, thực tập thiền, và tiếp xúc được với vẻ đẹp - giá trị chân thật tỏa ra từ bên trong. Mình bắt đầu mới biết cảm giác thế nào là "tự tin tỏa sáng" hay "tự tin từ bên trong". Trước đó, dù cũng nhận được nhiều lời khen xinh xắn dễ thương, chưa bao giờ mình dám tin và thật sự an tâm với những lời khen ấy. Nhưng mình vẫn tiếp tục trang điểm rất nhẹ... trong những lúc đi hẹn hò, gặp zai. Cho tới khi, zai lúc đó (chồng mình bây giờ) nói rằng em xinh hơn khi không trang điểm - và mình tin thật, vì hắn đã nhìn thấy diện mạo đầu bù tóc rối lúc mới ngủ dậy của mình. Từ đó mình bỏ luôn vụ trang điểm nhẹ khi đi ra đường hay hẹn hò. Và giờ mình cảm thấy hạnh phúc và khỏe khoắn hơn bao giờ hết, với làn da, vóc dáng và cơ thể mình. Mỗi ngày, giờ tắm là giờ yêu thích của mình - bởi không có sự chăm sóc, nuông chiều bản thân nào hơn được việc vuốt ve và chăm sóc cơ thể mình - chẳng cần bất cứ loại mĩ phẩm nào, trang sức nào, thực phẩm chức năng nào. Tình yêu thương sâu sắc và chân thật dành cho bản thân là loại thuốc thần kì và mầu nhiệm nhất. Nhiều lần mình nghĩ, nếu ai cũng như mình - chấp nhận vài vết đồi mồi, vài cái mụn, mái tóc rối, thậm chí sau này là những nếp chân chim... chắc nhiều công ty mỹ phẩm sẽ phá sản, nhiều người thất nghiệp vì... ko bán được mĩ phẩm. Nhưng ít nhất, sẽ không còn những “Ngân ZuBu” khác mọc lên từ sự tự ti, thiếu thốn tình yêu, sự công nhận của hàng trăm ngàn người phụ nữ đang khao khát được cảm thấy xinh đẹp. Không còn chỗ cho trà xanh trà đỏ vì vẻ đẹp tỏa ra từ giá trị chân thật sẽ là thứ hấp dẫn vĩnh cửu - và kể cả nếu người đàn ông nào đó không thấy biết và trân trọng vẻ đẹp của bạn mà chạy theo sắc đẹp bên ngoài thì bạn cũng chẳng phải bận lòng hối tiếc làm gì vì nó không đáng. Khi ta ngừng chạy theo chuẩn đẹp của người khác, ta bắt đầu tìm lại vẻ đẹp chân thật, ánh sáng của chính mình. Khi ta dám soi gương và mỉm cười với đôi mắt có quầng thâm, mái tóc chưa gọn gàng, ta đang chạm đến giá trị nguyên bản — thứ mà không một thương hiệu hay tiêu chuẩn nào có thể bán được. 🌿 Nếu bạn cũng muốn trở về để gặp lại chính mình - phiên bản tự nhiên, an nhiên và tự tin nhất - mời bạn tham gia sự kiện đặc biệt “Hẹn gặp chính mình” cuối tuần này tại Hà Nội. Một hành trình nhỏ, nhưng biết đâu sẽ là khởi đầu cho hành trình lớn: ngừng tìm cái đẹp ở bên ngoài, để nhận ra vẻ đẹp đã luôn có sẵn bên trong.
Mong gặp bạn ở nơi chân thật của trái tim <3 Thủy Nguyễn - Certified Thriving Relationship Coach - Chuyên gia khai vấn về Tình cảm - Mối quan hệ được chứng nhận Truy cập các tài nguyên Miễn phí khác:
|
Đăng ký email để nhận những thông tin sớm nhất và ưu đãi "exclussive" dành cho Subscribers, nghe những câu chuyện, bài học riêng tư, những chiêm nghiệm cá nhân về true love của mình trong hơn 15 năm qua và trong cuộc sống hiện tại, giúp bạn nuôi dưỡng tình yêu và những mối quan hệ khỏe mạnh, lâu bền.
Ngày xưa có từng nghe hay đọc ở đâu đó là: trước khi cưới nhau thì phải cùng nhau đi du lịch 7 chuyến rồi hãy quyết định. Lí do là khi cùng nhau đi du lịch như thế là lúc chúng ta nhìn rõ con người nhau hơn, hiểu rõ hơn rồi mới có thể quyết định đúng đắn được là có nên cưới nhau hay không. Lúc lấy chồng, mình đi đâu đó mới tầm 4-5 chuyến. Nhưng vì cùng đi sinh hoạt tăng thân, cùng thiền tập nên có lí tưởng chung, cảm thấy có thể gật đầu được=)))) 4 năm cưới nhau, ngoài mỗi năm đều cùng nhau...
Trong một buổi coach gần đây với một cặp đôi, một người Mĩ và một người Việt, khi lắng nghe câu chuyện từ cả hai, mình dần nhận ra những khúc mắc, bất đồng, khó khăn diễn ra không phải vì ai đúng, ai sai, ai có lỗi, cũng không phải vì không hợp nhau, mà đơn giản là sự khác biệt về văn hoá, thói quen, truyền thống gia đình đã được tiếp nhận và củng cố qua nhiều năm. Một thứ dường như là bình thường, đương nhiên với người này có thể là một điều khó chấp nhận với người kia. Khi về, trong mình...
Mình hay để ý đến những cặp đôi Suốt một thời gian mình không hề muốn kết hôn. Nghĩ đến lấy chồng là chỉ hiện ra hàng trăm lời than thở trách móc của những người phụ nữ đau khổ. Mình đã nghe những cặp đôi rất đẹp rồi cũng tan vỡ, một người nuôi con và một người đi tìm hạnh phúc riêng. Lớn lên nghe nhiều người lớn than thở chồng thế này, phàn nàn vợ con thế kia. Mình thấy kì lạ, tại sao họ khổ như vậy mà cứ chịu đựng suốt bao nhiêu năm? Tại sao không làm gì để thay đổi, để thoát ra? Rồi mình...